Tại một phòng tranh nhỏ ở thủ đô Kabul, Afghanistan, chị Faiqa Sultani đang cẩn thận đưa bút vẽ trên những tấm vải nỉ, thay vì loại giấy vẽ thông thường.
Sultani cho biết, chị cảm thấy áp lực do không được làm việc trong gần 2 tháng vì ảnh hưởng của dịch Covid-19 cho tới khi chị đầu quân vào công ty nghệ thuật Namad khoảng 1 tháng trước. Hội họa đúng là có tác dụng.
Vải nỉ là loại vải truyền thống của Afghanistan, thể hiện sức sáng tạo của quốc gia này. Việc nỗ lực mang lại công ăn việc làm và một lối thoát sáng tạo cho người trẻ bị ảnh hưởng bởi đại dịch Covid-19 là mục tiêu của chị Marzia Panahi, người sáng lập công ty nghệ thuật Namad. Trong tiếng Dari, “namad” có nghĩa là vải nỉ.
Marzia Panahi là một sinh viên quốc tế, 21 tuổi, đã thành lập doanh nghiệp này hồi tháng Chín khi dịch bệnh Covid-19 đang diễn biến phức tạp.
Panahi hiện thuê 10 nhân viên, trong đó có 3 họa sỹ. Tới nay, công ty đã bán được hàng chục bức tranh, mỗi bức có giá từ 100 đến 200 đô la Mỹ.
Ngoài việc mở công ty, tạo ra công ăn việc làm, Panahi cho biết chị muốn làm sống lại việc sử dụng vải nỉ vốn đã được sản xuất và sử dụng ở Afghanistan hàng thế kỷ, nhất là ở những vùng nông thôn. Vải nỉ được làm từ len sản xuất từ lông động vật, nhiều nhất là lông cừu. Trước kia, người Afghanistan hay dùng vải nỉ để làm thảm và đệm. Công ty Namad lấy nguồn vải từ vùng nông thôn ở tỉnh Jawzjan, phía bắc Afghanistan.
Panahi hy vọng công ty Namad sẽ trở thành một công ty thủ công lớn ở Afghanistan và sẽ vươn ra nước ngoài trong thập kỷ tới./.
Mời quý vị xem các tin tức Thế giới đó đây đã phát sóng tại đây./.