Tử Cấm Thành được xây dựng từ năm 1406 đến năm 1420 và bao gồm 980 tòa nhà có tổng diện tích 720.000 m2 - gấp đôi diện tích của Vatican và gấp ba lần diện tích của điện Kremlin ở Moscow, Nga. Tử Cấm Thành được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới vào năm 1987 và cũng được tuyên bố là nơi bảo tồn các công trình kiến trúc bằng gỗ từ thời cổ đại lớn nhất thế giới.
90% mái nhà trong Tử Cấm Thành được sơn màu vàng. Màu vàng là một màu quan trọng trong tâm trí người dân Trung Quốc. Vào thời Tây Hán, Hoàng đế Lưu Biểu đã coi màu vàng là biểu tượng cho quyền lực tối cao của hoàng đế. Kể từ đó, màu vàng được coi là màu tôn vinh và được dành cho các hoàng đế Trung Quốc.
Việc trùng tu các cung điện cổ trong Tử Cấm Thành là một dự án phức tạp, mất nhiều thời gian. Năm 2017, 60% số phòng của Tử Cấm Thành mở cửa cho khách du lịch nhưng 40% số phòng vẫn bị cấm không được phép vào thăm. Tới năm 2018, hơn 80% số phòng được mở cửa cho công chúng.
Tử Cấm Thành có 9.999 căn phòng. Đây từng là nơi ở của 24 vị hoàng đế trong đó có 14 vị hoàng đế của nhà Minh và 10 hoàng đế của nhà Thanh. Một truyền thuyết kể rằng có 10.000 ngôi nhà trên thiên đường của Ngọc Hoàng. Các phòng của hoàng đế không thể bằng số lượng phòng Ngọc Hoàng nên hoàng đế đã quyết định xây dựng 9.999 phòng trong cung điện của mình.
Hoàng đế Minh Thành Tổ bắt đầu xây dựng Tử Cấm Thành vào năm 1406 và dự án này tiếp tục trong 15 năm. Để xây dựng cung điện hoàng gia này, hoàng đế đã sử dụng 100.000 thợ thủ công xuất sắc và hơn một triệu lao động. Mặc dù nó đã được mở rộng hoặc xây dựng lại nhiều lần kể từ đó, nhưng bố cục cơ bản đã được hình thành ngay từ khi xây dựng lần đầu tiên.
Có khoảng một triệu hiện vật được đặt trong bảo tàng Cố Cung trong Tử Cấm Thành được coi là Di sản Quốc gia của Trung Quốc và được chính phủ Trung Quốc bảo vệ.
Tử Cấm Thành là địa điểm nổi tiếng thu hút khách du lịch ở thủ đô Bắc Kinh của Trung Quốc. Đây là một trong những địa điểm đón nhiều khách du lịch nhất trên thế giới. Rất ít bảo tàng khác trên thế giới có bề dày lịch sử như Tử Cấm Thành.
Theo Dân trí