Quang cảnh Hồ Gươm trong một bưu thiếp thời thuộc địa. Thời đó, khu vực quanh bờ hồ đã được quy hoạch thành công viên với các con đường uốn lượn.
Cạnh bờ Đông Nam của hồ Gươm từng có chùa Báo Ân, một ngôi chùa có kiến trúc độc đáo của Hà Nội xưa. Chùa khánh thành vào khoảng năm 1842, mặt trước quay ra sông Hồng, mặt sau dựa vào hồ.
Tháp Hòa Phong và tòa nhà bưu điện cũ bên Hồ Gươm năm 1906.
Vào năm 1890, trên nóc tháp Rùa của Hồ Gươm xuất hiện một bức tượng Nữ thần Tự Do. Trước đó, bức tượng này được đặt ở vườn hoa trước cửa Ngân hàng Đông Dương (tức vườn hoa Chí Linh, nơi đặt tượng vua Lý Thái Tổ bây giờ).
Thập niên 1870-1880, cầu Thê Húc đã có lúc trông "tạm bợ" như thế này.
Cầu Thê Húc và đền Ngọc Sơn khoảng năm 1901-1903. Lúc này, cây cầu và cổng đền đã được làm lại khang trang.
Diện mạo cầu Thê Húc năm 1945. So với ngày nay, cây cầu khá thấp và kết cấu đơn giản hơn.
Đường xe điện chạy ven bờ Hồ Gươm, đầu thế kỷ 20.
Bến xe điện Bờ Hồ năm 1952. Xe điện từng là một hình ảnh đặc trưng trong cuộc sống ở Thủ đô. Đến đầu thập niên 1990, loại hình giao thông này đã bị loại bỏ hoàn toàn.
Đầu thế kỷ 20, lòng hồ vẫn là chốn mưu sinh của một số ngư dân Hà Nội.
Hồ Gươm năm 1965 có nhiều hầm tránh bom, do đây là giai đoạn không quân Mỹ ráo riết tiến hành chiến tranh phá hoại miền Bắc.
Cầu Thê Húc và hồ Hoàn Kiếm năm 1975. Lúc này người dân được phép chèo thuyền dạo chơi dưới hồ.
Trung tâm Hà Nội năm 1989 nhìn từ trên cao. Bên trái là đường Hàng Ngang – Hàng Đào, bên phải là Lương Văn Can. Giai đoạn này quanh hồ chưa có bóng dáng các tòa nhà cao tầng.
Hồ Gươm năm 1992. Lúc đó mép hồ vẫn còn là thảm cỏ, chưa lát đá như bây giờ.
Phạm Dương, theo danviet.vn